Tìm lại chính mình trong sự giản lược
Chúng ta thường tạo dựng bản sắc của mình thông qua đồ đạc.
Chúng ta mặc quần áo có logo, khẩu hiệu hay những câu chữ dễ thương để cho người khác thấy mình là ai. Chúng ta có hình xăm, khuyên tai, mũ lưỡi trai, phụ kiện, smartphone, túi xách hàng hiệu, giày Manolo Blahnik… tất cả đều dùng để bày tỏ với người khác rằng chúng ta là ai.
Trong ngôi nhà của mình cũng vậy: những gì treo trên tường cho người khác thấy ta là người thế nào. Những chương trình TV ta xem, những cuốn sách ta đọc, những người nổi tiếng và blog ta theo dõi. Những thương hiệu ta “like” trên Facebook. Đó chính là bản sắc của ta.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi ta gỡ bỏ tất cả những thứ đó? Khi bạn chỉ còn lại quần áo đơn giản, một ngôi nhà trống trải và tối giản… bạn sẽ thể hiện bản thân mình bằng cách nào? Bạn sẽ dùng điều gì để tạo nên bản sắc? Bạn có thể nói rằng khi ấy bản sắc của bạn sẽ là “người theo chủ nghĩa tối giản”, nhưng hãy đi xa hơn cái nhãn đó.
Trong sự giản lược, ta đối diện với một khoảng trống. Đó là một điều đáng sợ nếu bạn chưa quen với nó. Bạn buộc phải nhìn thẳng vào khoảng trống ấy và tự hỏi: “Mình còn lại gì?”
Khi chỉ còn bạn, và không còn gì khác, bạn phải nhìn vào bên trong chính mình. Bạn phải hỏi mình là ai — và một lần nữa, điều đó có thể khiến ta sợ hãi. Bạn bắt đầu nghi ngờ liệu bản thân mình có đủ tốt hay không, rồi tự hỏi cảm giác thiếu hụt ấy đến từ đâu. Bạn dần nhận ra rằng không có ai “tốt hơn” con người hiện tại của bạn cả; không có ai “đủ hơn” bạn — chỉ có những người khác bạn. Nếu bạn thấy họ “tốt hơn”, thì đó chỉ là vì bạn đang đo họ theo một chuẩn mực do người khác đặt ra. Khi bạn loại bỏ chuẩn mực tùy tiện và vô nghĩa ấy, sẽ không còn khái niệm “tốt hơn”. Chỉ còn lại con người bạn đang là.
Có một căn phòng trống, và có bạn. Và bạn là đủ. Bạn là tất cả những gì cần có trong căn phòng đó; bạn lấp đầy nó bằng ánh sáng của mình và phép màu của sự hiện hữu. Và rồi bạn nhận ra: những thứ bạn từng dùng để thể hiện bản thân… chỉ là cái nạng chống mà thôi. Bạn không cần bất cứ thứ gì trong số đó. Bạn là đủ.
Trong sự giản lược, bạn tìm thấy sự đủ đầy.